
Xin dành lấy chút buồn vui
Để phòng khi những ngậm ngùi… biết đâu?
Chiều rơi làm ướt chàng Ngâu
Thôi thì nhỡ cả con tàu hành hương
Lạ quen từ thuở áo hường
Vẳng đâu như có hồi chuông lạc đàn
Tiếng là năm ấy ngồi đan
Vầng trăng thì chếch gió hàn thì chưa
Xin dành cho đủ nắng mưa
Vừa rơi tí tách, nhặt thưa dậu buồn
Đừng quên nở đóa quỳnh hương
Dại khôn chọn phía vô thường tìm nhau…
(Tiểu Phi)
Leave a Reply