
Ngỡ rồi buồn vui cũng nhạt
Đời cho thêm chút dông dài
Kìa em ơi từ khóe mắt
Rơi từng chút ấm ban mai
Ngỡ rằng đất hiền như… đất
Cho mình một phút trầm tư
Còn bông hoa lòng thắp lửa
Nở buồn những đóa âm u
Tưởng như mùa Xuân ấm lại
Xanh rêu vệt nắng sau tường
Thì ra vết ngày tháng cũ
Võ vàng không chốn neo nương
Hình như dấu người trên cát
Hay tay em chụm chẳng đầy
Có gì ngày xưa đôi mắt?
Có gì chiếc lá vừa bay?
(Tiểu Phi)
Leave a Reply