Tiếng mưa đêm (2012)

Trăng quê (tranh thủy mặc giấy điệp)

Đêm đang nằm trong phòng, chợt có tiếng “lộp bộp” của hạt mưa rơi đều. Tỉnh dần không muốn dậy, có vẻ như lắng nghe được hơi nước mát len lỏi vào phòng. Khẽ hé chút cửa để nhìn ra ngoài, chỉ thấy rào rào mưa bay, hắt gió.
Trời mưa mát lạnh, hầu hết người ta vẫn ngủ say. Có mấy ai vô tình nằm mà nghe tiếng ếch đực rời hang, gọi tình nhân “ộp oạp”?
Và tiếng mưa cũng thưa dần, lâu lâu mới có giọt gõ “loong… coong” trên mái tôn. Nhưng tiếng ếch nhái thì càng nhiều, càng vang vọng, càng hòa ca mạnh. Con đực thường có tiếng kêu mạnh mẽ, trầm đầy nội lực, còn con cái đáp trả lời tán tỉnh bằng những đoạn ngắn rền rĩ vang trời. Tuy không dễ phân biệt nhưng để ý kỹ có thể thấy nhái kêu tiếng nhanh và kéo dài ở vĩ thanh, ếch kêu ngắn và ồm hơn. Từ xưa nay, đã không biết có bao nhiêu con ếch phải chết vì tiếng “ồm ộp” của mình. Vậy mà trong đêm mát lành, ếch vẫn phải kêu vì vốn nó phải kêu như vậy, tiếng kêu tự nguyện, vui vẻ và hào hứng, chờ đợi… mà không biết trước những nguy hiểm đang rình rập. Bao nhiêu kẻ đang chực chờ bắt chúng.
Nhưng nếu không như vậy thì chúng đâu còn là ếch nhái?
Một ngày không có tiếng ếch nhái nữa thì chắc có còn cái được gọi là “đêm mưa” hay không? Có thể vẫn còn những hạt mưa cần cù rơi trong đêm để tưới mát cho một ngày oi bụi; vẫn còn những đêm bầu trời ngẫu hứng gọi mưa về để làm bạn mà than vãn ỉ ôi… nhưng hẳn là nhiều người không còn nghĩ rằng đó là một “đêm mưa” đúng nghĩa. Tiếng mưa của xa xưa vọng về. Tiếng mưa của làng quê yêu dấu. Tiếng mưa của thiên nhiên, của sự hòa quyện giữa các thành tố cấu thành thiên nhiên tươi mới. Như đã nghe một bản nhạc truyền đời được phối khí thuần thục rồi, nhiều người không thể quen được với tiếng mưa độc thanh, tiếng mưa trơ trọi, vuông vức, bỗ bã đầy khói bụi bê tông; tiếng nhạc mưa trở nên thật đơn điệu (monotone) vì… không còn ếch nhái.
Đêm mưa đã mát rượi trong ngày đầu thu như bao lần chiếc lá bàng rụng đỏ.
Ngày trước và ngày sau cuộc sống sẽ vẫn còn như thế. Nghĩ kỹ ra, mỗi ngày tháng trôi đi cũng chỉ để chờ mùa qua quay trở lại. Trong cái cũ vốn trải ngàn đời, nếu ta muốn lắng nghe, vẫn có thể lắng nghe được hơi thở của thời gian, tiếng thở dài tiếc nhớ của một ngày… đã không còn gặp nữa.

(Mùa thu 2012)

About Tiểu Phi 96 Articles
Thật may mắn được kết nối với tri thức nhân loại để học hỏi mỗi ngày!

Be the first to comment

Leave a Reply

Your email address will not be published.


*