“Dấu” trong yêu dấu là thành tố có nghĩa

“Yêu dấu” là một trong những từ thông dụng nhất trong đời sống, thường gặp và dễ sử dụng;
Yêu thì ai cũng biết nhưng dấu thì nhiều người chưa rõ.
Người ta biết “yêu” mà không biết “dấu” là bởi vì chữ “yêu” ngoài việc xuất hiện trong từ “yêu dấu” thì nó thường xuyên đứng độc lập với tư cách một động từ phổ thông. “Dấu” thì khác, ngày nay nó chỉ còn xuất hiện trong tiếng Việt với tư cách từ tố của từ ghép “yêu dấu” chứ không thể đứng độc lập được. “Dấu” chỉ còn là một hình vị phụ thuộc mà thôi.
Theo Paulus Của, HKT TĐ thì “dấu” vốn có nghĩa là yêu, yêu mến. Tuy nhiên từ này đã từng có thời gian đứng độc lập, cho nên Hoàng Phê xếp vào loại từ cũ (dùng hạn chế) và minh chứng bằng câu thành ngữ về sự tồn tại độc lập của từ “dấu”: “Con vua vua dấu, con chúa chúa yêu”.
Vậy, từ đó suy ra rằng, bản chất của “yêu dấu” chính là một từ ghép đẳng lập với hai từ tố đồng nghĩa “yêu” và “dấu” hợp thành. Chính vì thế tồn tại song song với “yêu dấu” là hình thức đảo của nó, tức là “dấu yêu” (được dùng đồng nghĩa nhau) – một dấu hiệu minh chứng thêm cho sự tồn tại thực sự của từ ghép đẳng lập “yêu dấu”.

About Tiểu Phi 96 Articles
Thật may mắn được kết nối với tri thức nhân loại để học hỏi mỗi ngày!

Be the first to comment

Leave a Reply

Your email address will not be published.


*