
Về xem trong giấc vô thường
Một bông hoa dại tỏa hương cuối ngày
Về nghe trong cuộc đắng cay
Một sương mai ở chốn này đã xa
Từ khi năm tháng cũng già
Thương đành cho hết mà qua một đời
Từ khi sợi nắng vừa rơi
Giật mình mới biết sang trời giá đông
Dẫu là nửa mối tơ hồng
Ai đi mà gỡ, ai trồng mà chăm?
Vẳng nghe tiếng dế đêm rằm
Tôi tìm em mãi cung Hằng – tìm đâu?
(Tiểu Phi)
Leave a Reply